picture

Mảnh đất kinh kỳ Hà Nội trong mắt ai đó có thể là chốn đô thị tấp nập tiếng còi xe, là những ánh điện xa hoa lấp lánh hay những dãy nhà cao tầng hiện đại sầm uất. Nhưng đối với những người con của Hà Nội, Thủ đô ngàn năm văn hiến chỉ “cô đọng” nhất ở nơi những con ngõ – khoảng không gian nhỏ hẹp khiêm nhường mà vẫn đủ nuôi dưỡng bao thế hệ sinh ra và lớn khôn…

images

Mảnh đất kinh kỳ Hà Nội trong mắt ai đó có thể là chốn đô thị tấp nập tiếng còi xe, là những ánh điện xa hoa lấp lánh hay những dãy nhà cao tầng hiện đại sầm uất. Nhưng đối với những người con của Hà Nội, Thủ đô ngàn năm văn hiến chỉ “cô đọng” nhất ở nơi những con ngõ – khoảng không gian nhỏ hẹp khiêm nhường mà vẫn đủ nuôi dưỡng bao thế hệ sinh ra và lớn khôn…

images

Nói về Hà Nội, ta đâu chỉ nói về Tháp Rùa hay Văn Miếu? Những con ngõ nép mình giữa lòng thành phố nhộn nhịp, chẳng phải địa danh hay có tên trên bản đồ du lịch thế giới, nhưng lại là nét đặc trưng chỉ của riêng mình Hà Nội. Có những con ngõ chẳng vừa 2 xe qua lại, có những con ngõ đi đứng phải khom lưng, có những con ngõ đường gồ ghề những gạch đá, có những con ngõ tối sâu hun hút, không quen đường là phải vừa đi vừa phải bật flash điện thoại… Thế nhưng, những điều tưởng chừng không hoàn hảo đó lại là cái đẹp làm nên một Thủ đô trầm mặc cổ kính, một nét duyên kín đáo chẳng thể trộn lẫn với bất kỳ vùng đất nào.

images

Không chỉ là lối đi hay kết quả của quá trình đô thị hóa vùng đất ven nội, ngõ còn là nơi bao thế hệ cùng chung sống quây quần, nơi “hàng xóm tối lửa tắt đèn có nhau”, nơi hàng quán quà chiều với những khu chợ đông đúc, nơi mấy đứa trẻ bắn bi ve, nơi lũ mèo hoang êm đềm ngủ, nơi gìn giữ lịch sử văn hóa, nơi những người lớn bận bịu tìm về ẩn nấp sau một ngày dài hối hả…

images

Có khi lướt đi trong ngõ, ngửi thấy mùi khói bếp tỏa ra thơm nồng cũng biết trưa nay có nhà nấu món thịt rang cháy cạnh. Ngõ rợp bóng xanh là nơi tụ tập rôm rả cho mỗi chiều mất điện bớt nóng bức. Ngõ ôm ấp cả một góc sân và khoảng trời tuổi thơ dữ dội. Ngõ cũng là nơi những bức tường vách ngăn là giàn phơi quần áo, là giá treo những chậu cây xanh, là tấm biển quảng cáo “khoan cắt bê tông” khổng lồ, là tấm lưng cho mấy chiếc xe đạp, chổi quét sân dựa dẫm. Mỗi con ngõ đều kể một câu chuyện khác nhau, về chính nhịp đời thường nhật của những con người sinh sống tại đó.

Sinh ra từ ngõ, trưởng thành từ ngõ, đó cũng có thể là một lời giải thích hợp lí cho những nét tính cách khiêm nhường, mộc mạc như những con ngõ nhỏ của người Hà Nội.

Không ai phóng nhanh được trong ngõ ngách, thế nên người Hà Nội mới “chẳng vội được đâu”,

Nhà ngõ cứ san sát nhau, nên tình làng nghĩa xóm cũng thêm phần ấm áp,

Lối ngõ nhỏ bé mộc mạc, nên tự nhiên người ta cũng dần quen với lối sống giản dị, khiêm nhường.

Ngõ ngách chính là nhịp đời, là hồn cốt của người Hà Nội. Ngõ nhỏ, phố nhỏ sẽ ở lại mãi mãi trong mỗi người con Hà Thành theo một cách nào đó, mặc kệ sự mai một, xoay vần của thời gian…

images
  • Bài viết: Hiền Chill
  • Ảnh: Thầy Hào - Mipu
  • Thiết kế: Thùy Nam (aka Nem Nướng Nóng Bỏng)